Hãy đặt hai câu Kinh Thánh sau cạnh nhau và xem chúng ta có thể thấy điều gì:
“Ngài muốn cho mọi người được cứu rỗi và hiểu biết lẽ thật” (1 Ti-mô-thê 2:4).
“biết đâu Ðức Chúa Trời sẽ ban cho họ tấm lòng ăn năn để nhận biết chân lý” (2 Ti-mô-thê 2:25).
Dưới đây là những điều tôi thấy:
1. Mặc dù Chúa muốn tất cả mọi người được cứu, nhưng “biết đâu Ðức Chúa Trời sẽ ban cho họ tấm lòng ăn năn”. Tôi nghĩ điều này có nghĩa là: Đức Chúa Trời rất muốn tất cả mọi người được cứu nhưng Ngài không cứu tất cả mọi người. Đức Chúa Trời có những mong muốn không đến mức phải thực hiện ý muốn đó. Chúng bị trì hoãn bởi những cân nhắc — như sự khôn ngoan của Ngài, là điều thường giúp Chúa bày tỏ sự vinh hiển của Ngài một cách đầy dẫy nhất. Ngài có lý do “biết đâu Ðức Chúa Trời sẽ ban cho họ tấm lòng ăn năn”, tức là cho một vài tội nhân, chứ không cho những người khác.
2. Sự “nhận biết chân lý” là quà tặng của Đức Chúa Trời. Chúa “ban cho họ tấm lòng ăn năn để nhận biết chân lý.” Nếu không có sự ăn năn, chúng ta sẽ không biết được lẽ thật. 1 Ti-mô-thê 2:4 cũng nói là chúng ta phải “được cứu và [nhờ đó] hiểu biết lẽ thật”. Được cứu ra khỏi sự mù lòa chân lý của chúng ta.
3. Vì vậy, người tự nhiên không thấy được lẽ thật trong tâm trí của sứ đồ Phao-lô đâu. Nhưng người tự nhiên có thể thấy rất nhiều lẽ thật. Hàng vạn lẽ thật mở ra cho đầu óc tự nhiên. Vậy người tự nhiên không thấy được lẽ thật gì? Người tự nhiên không thấy được sự vinh hiển của Đấng Christ qua Phúc âm. “Chúa đời nầy đã làm mù lòng họ, hầu cho họ không trông thấy sự vinh hiển chói lói của Tin lành Đấng Christ, là ảnh tượng của Đức Chúa Trời” (2 Cô-rinh-tô 4: 4).
4. Đây là lý do Đức Chúa Trời phải “ban cho” thì chúng ta mới thấy được chân lý của Phúc âm. Chúng ta bị mù lòa đối với chân lý. Còn Sa-tan khiến chúng ta ở trong tình trạng ấy. Cho đến khi Đức Chúa Trời “ban cho” sự ăn năn (metanoia) — tức là sự thay đổi tâm trí để nhìn thấy và tiếp nhận lẽ thật của Phúc âm.
5. Vì vậy, lời cầu thay của chúng ta dành cho những người thân chưa tin và công tác truyền bá phúc âm nên được thúc đẩy bởi điều này và hy vọng duy nhất cho sự cứu rỗi của họ là: “biết đâu Ðức Chúa Trời sẽ ban cho họ tấm lòng ăn năn”. Vì chỉ một mình Đức Chúa Trời mới có quyền phép để chiến thắng sự chết thuộc linh và sự mù lòa mà Sa-tan làm ra, chúng ta cần tiếp tục cầu nguyện và làm chứng về lẽ thật: “biết đâu Đức Chúa Trời sẽ ban cho họ”. Đó là hy vọng duy nhất của chúng ta.
Chúng ta hãy làm theo Phao-lô: “Hỡi anh em, sự ước ao trong lòng tôi và lời tôi vì dân Y-sơ-ra-ên cầu nguyện cùng Đức Chúa Trời, ấy là cho họ được cứu” (Rô-ma 10:1) và “đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi lời của Đấng Christ được rao giảng” (Rô-ma 10:17).